Thứ Ba, 21 tháng 10, 2025

Được Ý Thì Quên Lời

 [Verse 1]

[Em:] Anh ơi, lời như mây trôi, Thoảng qua rồi tan giữa trời. Em cố giữ, mà càng trôi xa, Ý lại rơi giữa lòng ta. [Anh:] Em ơi, lời như là gió, Mang ý đi đến chỗ chẳng ngờ. Khi ý đã chạm tim người, Lời còn lại chỉ là tơ. [Chorus] [Anh Và Em:] Được ý thì quên lời, Đừng giữ mãi tiếng rơi trong cõi đời. Vì lời chỉ là cầu, Bắc qua một dòng sâu. Qua rồi, xin đừng quay đầu. [Verse 2] [Em:] Anh ơi, có khi lời ngăn cách, Như bức tường giữa hai người lặng im. Nếu chỉ bằng một cái nhìn, Ta hiểu nhau, không cần nói thêm. [Anh:] Ừ, có khi lời làm xa lạ, Mà hành động lại gần hơn. Một chén trà, một cái gật đầu, Cũng đủ thay vạn lời trong tim. [Chorus 2] [Anh Và Em:] Được ý thì quên lời, Lời là sóng, ý là khơi. Ý đã đến rồi, thôi đừng khơi lại, Chỉ cần tim còn biết mỉm cười. [Bridge – Whisper Dialogue] [Em:] Vậy lời có vô nghĩa sao anh? [Anh:] Không, lời là thuyền khi ta chưa biết bơi. [Em:] Còn khi đã qua sông? [Anh:] Thì đặt thuyền xuống, mà đi thôi. [Chorus 3 – Reprise, mềm và nhẹ hơn] [Anh Và Em:] Được ý thì quên lời, Như sương tan khi nắng lên đồi. Hãy để lòng trong, không vướng bụi, Để ý trôi qua, mà đời vẫn vui. [Outro – Như thiền thoại] [Anh:] Em hỏi: “Nếu chẳng nói, sao người hiểu?” Anh cười: “Hiểu rồi thì cần chi nói nữa.” [Em:] Thế thì im lặng nhé, [Anh:] Ừ, mà im trong thương.

Không có nhận xét nào: