Đầu năm, Đệ xin dùng bài blog này mà ca tụng một người Nhạc Sỹ: Trịnh Công Sơn.
Người nghệ sỹ này thì đã có biết bao người khen hoặc chê. Thậm chí, IMHO, còn miệt thị hoặc ca tụng quá đáng. Khen hay chê thì còn tuỳ quan điểm và tính tình của người viết. Đệ chỉ xin nói tới một tài năng về âm nhạc của ông. Xin nói ngay là Đệ không được tập huấn về âm nhạc ở một trường học nào nên đây chỉ là nhận xét của một amateur: nhận xét không mang nặng tính khoa bảng.
Dạ, dạ Đệ xin vào đề...
Nói đến ngôn từ (văn nói, văn hát, văn thơ) thì phải nói đến khía cạnh đón nhận (nghe) và nhớ. Làm sao cho dễ nghe, dễ nhớ và quan trọng hơn nữa là dễ cảm (nhận). Cứ đọc thơ Đường thì thấy Đường thi dùng luật về số chữ, số câu. Thí dụ thất ngôn bát cú (7 chữ, 8 câu) hay tứ tuyệt (7 chữ, 4 câu) thì thấy là luật thơ rõ ràng tạo sự dễ nghe, dễ nhớ và dễ cảm. Ngoài ra, còn luật bằng trắc nhưng bài này sẽ không nói tới âm bằng trắc vì lý do trong nhạc, âm thanh được định bằng giai diệu thay vì luật bằng trắc.
Trịnh Công Sơn đặt khá nhiều bài hát và số bài nổi tiếng thì không thiếu nhưng ở đây chỉ xin nêu ra một số thí dụ để hỗ trợ cho luận đề.
- Diễm XưaMưa vẫn mưa bay / trên tầng tháp cổ
Dài tay em mấy / thuở mắt xanh xao
Nghe lá thu mưa / reo mòn gót nhỏ
Đường dài hun hút / cho mắt thêm sâuMưa vẫn hay mưa / trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng / những chuyến mưa qua
Trên bước chân em / âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt / cho mình xót xaChiều nay còn mưa / sao em không lại
Nhớ mãi trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau, / hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mauMưa vẫn hay mưa / cho đời biến động
Làm sao em nhớ / những vết chim di
Xin hãy cho mưa / qua miền đất rộng
Để người phiêu lãng / quên mình lãng duMưa vẫn hay mưa / trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng / những chuyến mưa qua
Trên bước chân em / âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt / cho mình xót xaChiều nay còn mưa / sao em không lại
Nhớ mãi trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau, / hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mauMưa vẫn hay mưa / cho đời biến động
Làm sao em biết / bia đá không đau
Xin hãy cho mưa / qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá / cũng cần có nhau - Một Cõi Đi VềBao nhiêu năm rồi / còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh / cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta / đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm / một cõi đi vềLời nào của cây / lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say, / một đời thật nhẹ / ngày qua
Vừa tàn mùa xuân / rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu / nghe chân ngựa về / chốn xaMây che trên đầu / và nắng trên vai
Đôi chân ta đi / sông còn ở lại
Con tinh yêu thương / vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta / hiện bóng con ngườiNghe mưa nơi nầy / lại nhớ mưa xa
Mưa bay trong ta / bay từng hạt nhỏ
Trăm năm vô biên / chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao / là chốn quê nhàĐường chạy vòng quanh / một vòng tiều tụy
Một bờ cỏ non / một bờ mộng mị / ngày xưa
Từng lời tà dương / là lời mộ địa
Từng lời bể sông / nghe ra từ độ / suối kheTrong khi ta về / lại nhớ ta đi
Đôi tay nhân gian / chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu / thổi buốt xuân thì...
Theo Đệ thì Trịnh Công Sơn có cái tài này.
Chúc các Bê một cuối tuần vui vẻ bên gia đình và người thân.
Thân,
Chú thích:
(*) Bê là Bê 60: Từ chữ tắt B60 (Beyond 60 years young) để chỉ các bác trên 60 tuổi trẻ. Ở tuổi này mà cứ còn thích những bài nhạc của thời còn hai mươi,
Phụ chú:
A. Blogs Đã Viết--Theo Đề Tài