Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

Cám dỗ -- Bạn trả lời sao? (phần I)

 Thân chào các Bê*,
Tối nay, Đệ nhớ tới một chuyến đi chơi cuối tuần trong năm 2014 mà Đệ xuýt nữa thì mất một người bạn rất, rất là thân. Bê Bạn này giận quá nên đã nói là sẽ không nói chuyện với Đệ nữa...

Dạ dạ Đệ xin kể ngay...
Tối hôm đó, vợ chồng Đệ cùng ba cặp vợ chồng bạn vào ở (4 phòng) trong một khách sạn, cách nhà khoảng 160 dặm (một dặm là 1.6 km), vì đêm đó có ca nhạc Việt tại đó. Bầu show là con trai của người bạn nên vợ chồng Đệ thường tham dự những lần đi chơi cuối tuần mà ngủ lại khách sạn đêm thứ bẩy, như đêm đó. Coi ca nhạc, ăn uống xong thì theo lệ thường mọi người tụ họp về một phòng uống rượu vang (lén mang vào khách sạn), ăn thêm chút đồ ăn và chủ yếu là tán dóc.
Lại cũng là Đệ nữa!!! Đệ mới kể chuyện là Đệ đang coi phim Hàn Temptation với phụ đề tiếng Mỹ. Lúc đó phim chỉ mới ra đến tập 10 (toàn bộ là 20 tập). Sau này phim được lồng tiếng và có tên là Cám Dỗ thì phải.
Hai tập đầu là chủ đề của bài blog này...
Anh chàng vai chính (tạm gọi là Nhân Vật Chính Nam hay NVCNam) và vợ rất yêu thương nhau và rất tin tưởng nhau. Đời sống hai vợ chồng khá yên ổn: chồng hùn hạp với một người bạn mở một công ty; vợ là y tá ở một bệnh viện tại Hán Thành. Người bạn thụt két (embezzle) làm công ty khánh tận và anh ta trốn qua Hồng Kông. Hai vợ chồng bỗng nhiên nợ gần một tỉ won và có nguy cơ mất căn hộ của ông bố vợ mà hai vợ chồng đã cầm cố nó để có tiền dựng công ty. NVCNam tìm đủ cách để cứu vãn nhưng vô vọng và tương lai chắc sẽ phải vào tù.
Còn khoảng 4, 5 ngày trước khi đi tù thì NVCNam nhận được điện thoại nhắn của người bạn từ Hồng Kông cho biết là anh ta đã có mối làm ăn và có thể cứu công ty; hai vợ chồng cứ yên tâm và bay qua Hồng Kông đi; anh ta sẽ kể rõ sự thể cho nghe. Hai vợ chồng mừng quá, mua vé bay qua Hồng Kông.
Qua đến nơi, sau một hồi tìm kiếm, cảnh sát Hồng Kông cho biết anh bạn kia đã nhảy lầu tự tử và cảnh sát giao lại một cái túi cầm tay cho hai vợ chồng này. Trong túi có 3000 USD và một bức thơ xin lỗi. Hai vợ chồng thất thần ngồi ngoài bãi biển Hồng Kông. Người vợ mới tìm cách an ủi chồng và đề nghị thôi thì đến đường cùng rồi. Sẵn có 3 ngàn trong tay thì... vô khách sạn hạng sang ở Hồng Kông mà hưởng cái đã. NVCNam nghe cũng có lý và cũng muốn chiều vợ... trước khi về Hán Thành vào tù.
Nhân vật chính nữ (NVCNữ) bây giờ mới xuất hiện: nàng là một tycoon (đại gia) làm chủ một công ty rất lớn. NVCNữ cũng từ Hán Thành sang Hồng Kông để "bắt nợ" một thương gia già (TG). NVCNữ hăm he làm sao mà TG bị đột truy (heart attack) trong thang máy của khách sạn. Đây là cảnh mà vợ chồng NVCNam gặp NVCNữ khi người vợ của NVCNam tìm cách cấp cứu cho TG (với sự trợ giúp của NVCNam) để chờ xe cứu thương tới. NVCNữ nhìn thấy cặp vợ chồng này vừa cấp cứu cho TG mà vừa âu yếm nhau (như lau mồ hôi cho nhau, nhìn nhau say đắm) thì NVCNữ cảm thấy rất bực mình. Bực mình vì nàng chưa từng yêu ai bao giờ. Mặc dầu trẻ đẹp nhưng từ khi khôn lớn chỉ chăm chú vào việc làm giàu để cai quản tài sản của cha nàng vì ông đã về hưu. Hơn nữa, NVCNữ vẫn cho rằng trên đời này không có tình yêu đích thực. Nỗi bực mình lớn đủ để nàng bảo thư ký riêng điều tra lý lịch của NVCNam, mà cũng vì nàng nhớ lại là một năm trước NVCNam có nộp đơn xin làm tại công ty của nàng. NVCNam rất giỏi về thương mại và quản trị kinh doanh (cỡ MBA) và đã qua cả phần thi viết lẫn phần vấn đáp trước một hội đồng (interviewing panel). Lúc ấy NVCNữ đã dùng quyền chủ công ty để bác đơn của NVCNam.
Sau khi biết hoàn cảnh ngặt nghèo của NVCNam, NVCNữ mới cho người mời anh chàng này vào phòng của nàng trong khách sạn. Nói là phòng nhưng nó là cái "suite" rất lớn (có ít nhất hai phòng ngủ trong cái suite này). Tại phòng khách của cái suite này, chuyện gì sẽ xảy ra? Bê sẽ biết khi đọc phần II...

Chúc Bê nhiều sức khỏe vì sẽ phải động não khi đọc tiếp phần II, đó!

Chú thích:
(*) Bê là Bê 60: Từ chữ tắt B60 (Beyond 60 years young) để chỉ các bác trên 60 tuổi trẻ. Các Bê, đến tuổi này rồi, thường cho mình cái quyền là muốn làm gì thì làm. Nói vậy mà không phải vậy, bởi khi "đụng chuyện" thì Bê vẫn rất trọng "mặt mũi" ("Mình mà làm vậy, con cháu nó cười cho!").

Không có nhận xét nào: